Kevin Bradley đã luôn say mê với những poster in dập khuôn và kiểu chữ khắc tay từ lâu trước khi kỹ thuật này thịnh hành trở lại.
Theo bạn, kỹ thuật in dập nổi hiện đại là như thế nào?
Với hầu hết các nhà thiết kế đồ họa, đó là việc kết hợp phương pháp in truyền thống với một phông chữ kỹ thuật số, sau đó dập vào bề mặt giấy hay chất liệu bất kì. Nhưng một số ít người cho rằng, nghề in dập nổi là một nghề cần được nghiêm túc theo đuổi, như Kevin Bradley, người đã xem đây là công việc của đời mình khi luôn đam mê thiết kế bằng các kiểu chữ hoặc chữ cái kỹ thuật số được chạm khắc bằng tay. “Tôi đã chọn cách tránh dùng máy tính nhiều nhất có thể trong quá trình làm việc,” ông giải thích.
“Tất nhiên máy tính là một công cụ hữu ích, nhưng là một designer trẻ tuổi, tôi thấy rằng mọi người đều sử dụng cùng một thủ thuật và cùng một phông chữ. Tôi muốn dùng lại phương pháp xưa như các tượng đài của nghề là Rodchenko và Lissitzky, như trường phái Bauhaus và Dada. Tôi muốn tôn vinh truyền thống và lịch sử của họ bằng công việc của mình.”
Mặc dù phương pháp của ông bắt nguồn từ thời kì tiền kỹ thuật số, các tác phẩm của Bradley đã phá vỡ nguyên tắc bố cục chữ truyền thống, thông qua đó thể hiện sự hài hước đương đại và các bình luận mang tính xã hội. “Mục tiêu của tôi luôn là làm ra một tác phẩm có sự kết hợp giữa hiện đại và quá khứ,” ông nói. Trong series Election Bout, Bradley làm nổi bật sự phi lý và bản chất phô diễn của chính trị hiện đại bằng cách thiết kế theo phong cách áp phích của những trận đấu võ đài năm 1970.
Series Election Bout
Bản in Ứng cử viên Tổng thống
Bản in Ứng cử viên Tổng thống
Series Election Bout
Các dự án khác thể hiện rõ hơn khái niệm này gồm các bản typography có hình quái vật và robot, cũng như các bản in lớn cao hơn 3 mét được tạo thành từ những bài thơ và ý tưởng kịch bản mà anh sáng tác sau khi chuyển đến Los Angeles. “Tôi bắt đầu nghĩ về ngôn ngữ, về cách các chữ cái tạo thành từ và từ tạo thành câu,” anh nói. “Đó thực sự là huyết mạch của kỹ thuật in truyền thống và in dập khuôn, là kể chuyện bằng hình ảnh thông qua nghệ thuật và thiết kế.”
Mặt tiền cửa tiệm Church of Type
“Quái vật” và “robot” typography
Kevin Bradley cùng một trong những tác phẩm in đồ sộ tại cửa tiệm Church of Type ở Santa Monica
Bradley đến từ thị trấn nhỏ ở phía nam Greenville, nằm trên đỉnh núi ở Tennessee. Ông có được tấm bằng chứng nhận thiết kế đồ họa từ Đại học Tennessee ở Knoxville, nhưng tiếp tục theo học để hoàn thành chương trình mỹ thuật và sau đó là in ấn. Sau khi kết thúc việc học, ông chuyển đến Kentucky, nơi ông đã dành một vài năm làm việc trong một studio cho đến khi gia nhập Hatch Show Print huyền thoại ở Nashville.
Sau đó, ông điều hành cửa hàng Yeehaw Industries của mình trong 15 năm ở Knoxville, nhưng việc kinh doanh doanh gần đây nhất của ông là ở Santa Monica, California, nơi cửa hàng của ông được gọi là Church of Type chứa hàng loạt bộ sưu tập về các poster in dập khuôn với hơn 2.000 kiểu chữ cổ điển. “Nơi này với tôi như một nhà thờ,” Bradley nói về tên của studio, “Đây là kho lưu trữ tất cả các kiểu chữ, một số đã được phát triển hơn 300 năm trước.”
Anh ấy đã tích lũy bộ sưu tập của mình trong khoảng 25 năm, bằng cách thu thập các kiểu chữ và thiết bị từ các nhà in sắp nghỉ hưu và đang tìm cách giảm tải hàng tồn. “Trước khi in dập khuôn được ưa chuộng như bây giờ, người dân đã bán các tủ in với giá 40 đô và sau đó vứt bỏ,” ông giải thích. “Những nhà in cũ này, có người đã tầm 80 hoặc 90 tuổi, không muốn điều đó xảy ra với bộ sưu tập của mình. Họ thích làm việc với tôi vì tôi sẽ sử dụng bộ sưu tập của họ ngay cả khi họ đã qua đời, và họ yên tâm vì tâm huyết của mình sẽ được bảo tồn dù họ không còn nữa. ”
Bản in Hank Williams
Bản in Evel Kenievel
Tình hình của nhà in hiện đại do Yeehaw Industries thiết kế
Tiếp nối di sản của nghề in dập khuôn, Bradley đã truyền tải sự học hỏi thông tuệ của mình đến thế hệ trẻ các nhà thiết kế và in ấn. Ngoài việc buôn bán kinh doanh, ông còn làm cố vấn cho các trường thiết kế và thỉnh thoảng học thêm nghề. Mặc dù có nhiều sự cạnh tranh khi bây giờ nghệ thuật in dập khuôn đã được hồi sinh, ông cho rằng đó là một tín hiệu tốt. “Vì hình thức nghệ thuật này có nguy cơ biến mất 25 năm trước, nhưng bây giờ vẫn đang tồn tại vững mạnh.”
Mặc dù có lượng khách hàng và việc dạy học ổn định, chi phí sinh hoạt và thuê nhà ở L.A. thật sự không ổn để duy trì cửa hàng. Sau khi đóng cửa Church of Type, Bradley lại rong ruổi trở lại những ngọn núi đồi Tennessee, nơi ông mở một studio mới ở Johnson City, cách Asheville, Bắc Carolina 30 dặm.
Nhìn lại, Bradley không hối tiếc năm năm ở L.A. “Tiền thuê nhà và giao thông không phải chuyện đùa”, ông nói, “nhưng người dân cùng thời tiết L.A là điều tuyệt vời nhất. Những gì tôi yêu thích khi sống ở bờ biển phía Tây là cách nó làm thay đổi thế giới quan về nghệ thuật của tôi. Mọi bảng màu của tôi đều bừng sáng vì tôi đang ở dưới ánh mặt trời. ”
Người dịch: Long Hwarang
Nguồn: eyeondesign